Vượt rẫy băng rừng tới nẻo xa
Rời thôn xóm nhỏ biệt quê nhà
Tuy cầu cản lối nào e ngã
Dẫu suối ngăn đường chẳng ngại qua
Vạn buổi chăm rèn nơi ấp xã
Ngàn đêm khổ luyện chốn sơn hà
Thương trò thuở nọ hiền ngoan quá
Hễ rảnh hay làm giúp mẹ cha
Thi Nang
Category Archives: Đường Luật
LỐI CŨ ĐƯỜNG XƯA
Lối cũ hôm nào phượng nở hoa
Còn in kỉ niệm vẫn chưa nhòa
Trên tường vẽ bậy cho người xóa
Giữa gối sưng vều để bạn xoa
Giã cảnh nhành tươi vừa lụi đóa
Yêu làn tóc mượt chẳng cài thoa
Trong đầu nhớ mãi mùi hương tỏa
Ngoảnh lại đường xưa mắt đã lòa
Thi Nang
BÈO TRÔI
Theo dòng lặng lẽ cánh bèo trôi!
Bỏ lạch rời ao giã bến rồi
Những tháng chia đường cam chịu lẻ
Bao ngày rẽ lối phải đành côi
Nằm trên mặt nước chờ dông thổi
Ở giữa lòng sông đợi sóng dồi
Bảy lượt năm lần qua bão táp
Khi nào sẽ được kết thành đôi?
Thi Nang
THÂN GIÀ SỨC YẾU
AN PHẬN TUỔI GIÀ
Mới đó nhanh ghê tuổi đã già
Lưng còng tóc bạc hoảng hồn nha
Ngày xưa chạy bữa đau lòng ạ
Hiện tại lo thân khổ trí à
Dõi nhạn đìu hiu ngồi nhớ má
Nhìn trời quạnh quẽ khóc thương cha
Vô thường kiếp sống đời nhân quả
Hưởng thú điền viên rượu với trà.
(Thơ: Đoàn Văn Tiếp …..*….. Ngày: 05/06/2022)
Xin phép họa một bài với Đoàn Văn Tiếp nhé!
THÂN GIÀ SỨC YẾU
Đừng lo chớ tủi dẫu thân già!
Nỗ lực duy trì sức khỏe nha
Mỗi buổi ra vườn luôn thích ạ
Từng hôm đọc sách vẫn mê à?
Trông về cảnh cũ hằng thương má
Ngoảnh lại quê nghèo mãi nhớ cha
Lặng ngắm hàng cây cành trĩu quả
Vào hiên thưởng thức một chung trà
Thi Nang
ĐI DẠY HỌC
Không nề những buổi mịt mờ sương
Dãi nắng dầm mưa vượt nẻo đường
Quả rụng ven lề khơi nỗi nhớ
Hoa tàn giữa liếp gợi niềm thương
Âm thầm thuở ấy qua đồng ruộng
Lặng lẽ ngày nao tới cổng trường
Giảng dạy bao trò nơi viễn xứ
Lâu rồi kỷ niệm vẫn còn vương
Thi Nang
CẢNH CŨ TRƯỜNG XƯA
Ra trường tự thuở tóc còn xanh
Bỏ ấp lìa quê giã thị thành
Lá gõ nằm trên dòng chảy chậm
Con thuyền chạy giữa sóng dồi nhanh
Qua đồi dải nắng vương vàng ngọn
Vượt rẫy chùm bông nở trắng nhành
Chí vững tâm bền lo giảng dạy
Năm dài tháng rộng ở nhà tranh
Thi Nang
NGẮM CẢNH
Khu vườn tỏa bóng rợp màu xanh
Mướt ngọn nhiều cây quả trĩu cành
Đã tới mai dừa sương tản chậm
Chưa rời nhãn bưởi gió lùa nhanh
Đôi cò sải cánh trên trời rộng
Cặp sẻ dừng chân giữa đất lành
Nhẹ nhõm trong lòng khi ngắm cảnh
An nhàn mỗi buổi dạo vòng quanh
Thi Nang
NGOẠN CẢNH CHIỀU QUÊ
Ven đường gió thổi đọt dừa lay
Ảm đạm chiều quê mấy bữa rày
Trước ngõ âm thầm xem sẻ đậu
Sau nhà lặng lẽ ngắm cò bay
Đìu hiu bãi cỏ vươn mầm ngắn
Quạnh quẽ hàng cây ngả bóng dài
Dạo bước quanh vườn sai trĩu quả
Gây nhiều ấn tượng chẳng hề phai
Thi Nang
NGƯỜI ĐI KẺ Ở
Hè xưa phượng nở thắm sân trường
Yểu điệu thân hình rất dễ thương
Khảm đậm vào tâm ngày rẽ lối
Hằn sâu xuống dạ buổi chia đường
Từ khi cách trở thường mơ mộng
Tự thuở xa lìa mãi vấn vương
Đã mấy năm dài qua vạn nẻo
Người đi nhớ kẻ ngụ trong phường
Thi Nang
CẢNH QUÊ NHÀ
Bên thềm nguyệt quế tỏa mùi hương
Đã thấy từng xe vượt nẻo đường
Thửa ruộng,khu vườn,tâm mãi mến
Con tàu,bến cảng,dạ hằng thương
Người qua lắm chỗ trong thành thị
Kẻ lại nhiều nơi giữa phố phường
Cảnh đẹp,lầu cao,trường vững chắc
Quê nhà rực rỡ dưới vầng dương
Thi Nang