Đàn ông mà lại chạy nhông nhông
Bướng bỉnh ngang tàng cộng với ngông
Không chịu học hành đành dốt nát
Trọn đời suốt kiếp mãi lông bông.
Thi Nang
Tag Archives: Thơ Đường luật
MÁ HỒNG
“Lận đận lao đao phận má hồng
Ba chìm bảy nổi chín long đong”
Nhiều duyên gặp gỡ mà không nợ
Bởi vậy cho nên chửa có chồng.
Thi Nang
RẠNG ĐÔNG
Đỏ ửng chân trời lúc rạng đông
Xa trông rạng rỡ ánh dương hồng
Trên cành ríu rít chim vui hót
Bát ngát làn sương phủ cánh đồng.
Thi Nang
LÚA CHÍN
Thảm lúa vàng tươi trải khắp đồng
Sương mù ẩn hiện giữa mênh mông
Đàn cò sải cánh trong thinh lặng
Mẩy hạt trên cành nặng trĩu bông.
Thi Nang
NHỚ…!
Nhớ nhiều kỷ niệm hỡi người ơi!
Nhớ lúc chơi vơi giữa cuộc đời
Nhớ buổi chia tay rời bến đợi
Nhớ ngày dạo bước tới hồ bơi
Nhớ mùa lá rụng phơi vàng lối
Nhớ cánh hoa rơi nổi tím vời
Nhớ bóng oanh về nơi nẻo mới
Nhớ ai,ta vội gởi đôi lời….
Thi Nang
TRI ÂM
Sông ròng lượng nước chảy về đâu?
Réo rắt cung thương những tiếng sầu!
Gánh củi mà tường tâm khắc đậm…
Nghe đàn lại rõ trí hằn sâu…
Thơ mang một túi không cần bá
Rượu xách vài chai chẳng lụy hầu
“Muốn giải u buồn đành cạn chén”
Sông ròng lượng nước chảy về đâu?
Thi Nang
TRI KỶ
Rượu rót đây rồi tri kỷ đâu?
Đàn rung cung bậc lỗi tơ sầu
Thi nhân nhớ liễu trơ cành biếc
Lữ khách quên đường chếch bóng sâu
Tiếng sáo xa xa hòa cảnh sắc
Thanh gươm loáng loáng mộng công hầu
“Gặp nhau đối ẩm ngàn ly ít”
Rượu rót đây rồi tri kỷ đâu?
PTH