BIỂN ĐẢO NƯỚC NHÀ

BIỂN ĐẢO QUÊ HƯƠNG
Biển đảo quê hương của mọi nhà
Là phần máu thịt ở khơi xa
Triều dâng bát ngát in hình mẹ
Sóng vỗ êm đềm tạc dáng cha
Tay súng hiên ngang rèn cảnh tỉnh
Con tàu dũng mãnh luyện tuần tra
Đầy khoang cá nặng mong về bến
Rạng rỡ niềm vui sạch bóng tà…!
Bác Sĩ Hoàng Đệ
Kính họa:
BIỂN ĐẢO NƯỚC NHÀ
Những đảo nghìn năm thuộc nước nhà
Trên vùng biển rộng khắp gần xa
Từng qua tỉ kiếp ngân lời mẹ
Đã trải muôn đời vọng tiếng cha
Chỗ ấy người Nam còn để lại
Nơi này đất Việt khỏi cần tra
Đề cao cảnh giác luôn phòng vệ
Siết chặt vòng tay đuổi lũ tà
Thi Nang

NHỚ BUỔI LÌA QUÊ

Bài xướng:
CẢM TÁC ĐÊM TRĂNG
Trăng vàng tỏa sáng giữa trời cao
Vẳng những lời ca rất ngọt ngào
Khúc nhạc tưng bừng xui trẻ giỡn
Cung đàn rộn rã khiến già nao
Gieo vần giữ mạch hồn lai láng
Tuyển chữ rèn câu ý dạt dào
Mỗi lúc an nhàn xem cảnh vật
Nghe lòng sảng khoái nhẹ nhàng sao!
Thi Nang

Bài họa 1:
HẸN VỀ HÀ TĨNH
Khẽ lạnh Sài Gòn tuổi đã cao
Không quên Hà Tĩnh bánh đường ngào
Trẻ con thích mắt chờ ăn giỡn
Già cả hài lòng đợi nếm nao
Vẫn mộng ngày Xuân chơi xả láng
Luôn mơ buổi Tết nhậu dồi dào
Nhiều hôm tỉnh ngủ nhìn muôn vật
Khát vọng về làng chẳng biết sao.
(Thơ: Đoàn văn Tiếp ….*…. Ngày: 29/03/2022)

Bài họa 2:
NHỚ BUỔI LÌA QUÊ
Khi nhìn én liệng ở lầu cao
Nhớ buổi lìa quê bỗng nghẹn ngào
Kỷ niệm dâng trào cho não khắc
Ân tình trỗi dậy để lòng nao
Xa vườn gió quyện mùi hương thoảng
Giã cảnh thuyền đi bọt nước dào
Lặng lẽ băng rừng qua khắp nẻo
Mang hình bóng nhỏ đẹp làm sao!
Thi Nang

ĐÂU NGỜ LÁ RỤNG

Đâu ngờ lá rụng phủ đầy sân
Bỏ nhánh rời cây biệt cõi trần
Giữa buổi tiêu sầu âm sáo vọng
Trong ngày giải muộn tiếng đàn ngân
Khơi lòng cảm xúc còn bao lượt?
Gợi cảnh từ ly đã mấy lần?
Để lại chồi non cùng gốc cỗi
Ôi!Đời biến chuyển tựa phù vân!
Thi Nang