CÂY KHÔ

Giữa cảnh đầu đông rụng lá vàng
Trên cành trụi lủi, gió lùa ngang
Dầm mưa lắm buổi sa ngoài ngõ
Dãi nắng nhiều năm ở cạnh đàng
Những lượt tàn vươn dù tiết đổi
Bao lần bóng tỏa dẫu mùa sang
Tươi màu đẹp dáng rồi khô mãi
Lúc rảnh nhìn cây thật ngỡ ngàng
Thi Nang

LÊN VÃNG CẢNH NÚI BÀ BẰNG CÁP TREO (Thất ngôn bát cú-Ngũ độ thanh-Thủ vĩ ngâm)

Cùng lên tận đỉnh mấy ai trèo
Trẻ cũng như già chọn cáp treo
Đã lại thăm Chùa thương lúc khổ
Vừa qua lễ Phật nhớ khi nghèo
Con hiền cẩn thận dìu cha bước
Cháu thảo ân cần dẫn mẹ theo
Giữa cảnh yên lành tâm hướng thiện
Cùng lên tận đỉnh mấy ai trèo
Thi Nang

ĐỌC SÁCH

Luyện não rèn tâm lúc tuổi già
Chuyên cần đọc sách những ngày qua
Trong đầu khắc đậm hồn thôn xã
Giữa dạ hằn sâu sử nước nhà
Dũng cảm binh đoàn băng xứ lạ…
Kiên cường tướng lĩnh vượt miền xa…
Sơn hà một dải vui mừng quá
Trả nghĩa đền ơn rất đượm đà
Thi Nang

CHIỀU THU MƯA DẦM

Chiều thu rả rích hạt mưa dầm
Sũng cả sân vườn lạnh thấu tâm
Đã gợi hình cha sầu thảm thiết
Vừa khơi ảnh mẹ nhớ âm thầm
Tưng bừng giữa tiệm bao lời hát
Lảnh lót trong nhà những giọng ngâm
Thấy cảnh hoa tàn bên dãy chậu
Nhiều khi ngẫm ngợi bước thăng trầm
Thi Nang

THIÊN TAI

Lắm bữa âm thầm xem vật đổi
Nhiều đêm lặng lẽ ngắm sao dời
Mưa ùa lũ quét qua vài nẻo
Bão giật dông càn ở mấy nơi
Lở các bờ sông nhà rệu rã
Dìm bao thửa ruộng lúa tơi bời
Từng cơn động đất chôn người của
Khổ não nhân quần tạo hóa ơi!
Thi Nang

LÁ RỤNG VÀNG

Giữa cảnh chiều thu lá rụng vàng
Khơi nhiều kỉ niệm vẫn còn mang
Hôm rời xóm nhỏ mưa tầm tã
Thuở biệt nhà xưa gió phũ phàng
Nẻo cũ thương người đi lối dọc
Quê nghèo nhớ kẻ rẽ đường ngang
Quay về chỉ thấy vườn hiu quạnh
Buổi nọ tình duyên trót lỡ làng
Thi Nang
Bài Đường luật thất ngôn bát cú -Ngũ độ thanh này, khi bỏ hai chữ đầu ở mỗi câu sẽ thành ra bài Đường luật ngũ ngôn bát cú-Tứ độ thanh
LÁ RỤNG VÀNG
Chiều thu lá rụng vàng
Kỉ niệm vẫn còn mang
Xóm nhỏ mưa tầm tã
Nhà xưa gió phũ phàng
Thương người đi lối dọc
Nhớ kẻ rẽ đường ngang
Chỉ thấy vườn hiu quạnh
Tình duyên trót lỡ làng
Thi Nang

MANG ƠN CHÚ BÌNH

Ở chốn làng quê đượm nghĩa tình
Đêm về ngã bệnh khiến hồn kinh
Âu sầu mặt ủ vừa hoa mắt
Ủ rũ mày chau lại nhức mình
Nhói não không màng cây kiểng đẹp
Đau đầu chẳng thiết ngõ nhà xinh
Nhờ xe chở đến nơi điều trị
Dạ mãi hàm ơn của chú Bình
Thi Nang
(Tháng rồi tôi bị bệnh,nhờ xe ô tô của chú Bình chở đi cấp cứu,chú Bình chở giùm mà không nhận tiền,nên nay tôi làm bài thơ này để mang ơn chú Bình)