SÀI THÀNH NẮNG XUÂN

Thu về thăm viếng thủ đô,
Miền Nam giữa lúc mùa khô nắng vàng
Người xe tấp nập trên đàng,
Trang hoàng nhà cửa,sẵn sàng du xuân
Sài thành nhộn nhịp bước chân
Đường hoa Nguyễn Huệ bội phần xinh tươi
Người người hớn hở vui cười
Xuân này rực rỡ bằng muời xuân qua
Thi Nang

HOA ĐÀO

Đầu xuân rực rỡ hoa đào
Trên cành tươi sắc tựa bao má hồng
Mùa trôi,tháng đợi,năm trông
Rét không thay đổi được lòng thủy chung
Đào luôn son sắt chờ tùng
Mưa phùn thả giọt trùng phùng rơi rơi
Màu hoa tô thắm đất trời
Cho người thêm đẹp cho đời thêm xuân

Mỗi năm đào nở một lần
Thỏa lòng quân tử hiền nhân ngắm đào
Thi Nang

MAI ĐÀO RỰC RỠ

Nụ xanh điểm biếc cành mai
Cánh vàng nhớ mãi thương hoài sắc thu
Tia hồng quyện gió xuân ru
Mang đi khói xám mây mù rét đông.

Đào tươi tô thắm má hồng
Chén nồng chưa nhấp mà lòng đã say
Vườn xuân thấp thoáng bóng ai
Mặn mà tha thướt dặm dài gieo mơ

Thả hồn vào mấy vần thơ
Mai đào rực rỡ luôn chờ đợi nhau.
Thi Nang

TRĂNG TRÒN

Qua rồi giá rét trăng non
Xuân về trăng lại sáng tròn xinh tươi
Trăng nhìn cõi thế trăng cười
Ánh vàng quyện gió ru người trần ai
Hòa hồn vào những đóa mai
Giọt sương đọng lại tràng đài long lanh
Mừng vui dưới bóng trăng thanh
Mai nghiêng dáng ngọc lay cành vẫy trăng
Trăng ơi!Có thấu cho chăng?
Dẫu xa,mai vẫn khăng khăng đợi chờ
Vầng trăng trở lại vườn thơ
Thả vàng vào ý gieo mơ vào tình…
Thi Nang

TRĂNG NON

Trăng non tách bến xa b

Nửa đi nửa ở đợi chờ đêm đêm
Nhớ vầng trăng sáng bên thềm
Đông phong lạnh lẽo làm mềm lòng đây
Xót thương nửa mảnh trăng gầy
Mờ mờ khói bụi trời mây khơi sầu
Để ai thêm bạc mái đầu
Đêm buồn hiu hắt,trăng đâu bây giờ?
Trời đông rét buốt vần thơ
Một mình ngơ ngẩn thẩn thờ ngắm trăng.
Thi Nang

VẦNG TRĂNG ĐẦY VƠI

Đất chia bóng thỏ làm đôi
Trời mây ảm đạm trăng trôi lững lờ
Lắng hồn vào nẻo đường mơ
Ngẩn ngơ bầu rượu túi thơ bên đời
Chìm vào ánh nguyệt đầy vơi
Nửa treo nhánh liễu nửa rơi đáy hồ
Trăng về ẩn chốn Cô Tô
Xa xôi đất Việt trời Ngô lạnh lùng
Đêm rằm hai nửa trùng phùng
Soi lòng thục nữ anh hùng thiên thu
Thi Nang

TÌM NỬA VẦNG TRĂNG

Đi tìm nửa mảnh trăng thề
Sương rơi lạnh lẽo bốn bề giá băng
Gió gào,tuyết phủ,mây giăng
Lạnh trời rét buốt đâu bằng lạnh tâm
Thương thương nhớ nhớ âm thầm
Mắt nhìn vào cõi xa xăm mịt mờ
Đem buồn gieo xuống vần thơ
Nửa vầng trăng sáng bây giờ nơi nao?
Thi Nang