TÌNH KHÔNG PHÔI PHA

Bạn biết chăng sau đôi kính viễn
Chan chứa trời thương biển nhớ mênh mông
Đã chôn sâu vào tận đáy lòng
Những phút chia ly những ngày đưa tiễn.

Bao kỷ niệm đẹp ẩn rồi lại hiện
Quyện vào nhau như bóng với hình
Mang theo mình suốt cả hành trình
Một tình yêu trong thời chinh chiến.

Hơn ba mươi năm rồi vẫn còn lưu luyến
Dù đường trần hai nẻo cách xa
Kẻ chân trời người nơi góc biển
Nhưng tình mãi mãi chẳng phôi pha.
Thi Nang

ƯỚC MƠ

Em ơi! Sóng gió bể dâu
Đường trần hai ngả biết đâu mà về
Anh đi biền biệt sơn khê
Chia nhau nửa mảnh trăng thề mang theo
Vượt qua trăm suối nghìn đèo
Nẻo xa nhìn lại quê nghèo nhớ nhung
Mong sao sớm được trùng phùng
Mềm môi cụng chén cạn chung rượu nồng

Bây giờ cách núi ngăn sông
Hẹn ngày tái ngộ thỏa lòng ước mơ…
Thi Nang