MƯA GIỮA MÙA ĐÔNG

MƯA GIỮA MÙA ĐÔNG
(Ngũ độ thanh,bát vận đồng âm)
Mưa ào xối xả giữa mùa đông
Nước chảy tràn sân đẫm ruộng đồng
Lặng lẽ ra thềm qua sảnh trống
Âm thầm tựa cửa ngắm vườn không
Khơi hình buổi nọ còn in bóng …
Gợi cảnh ngày nao đã khắc lòng
Những nụ mai vàng bung cánh mỏng
Năm này phải chịu tốn nhiều công …
Thi Nang

HƯỚNG THIỆN

KIẾP PHÙ VÂN
(Ngũ độ thanh)
Chiều vương ảo não tóc phai dần
Cuộc sống vô thường trả nghĩa ân
Vẫn khổ tình say buồn kiếp bạc
Còn đau rượu đắm tủi thân trần
Thương hoài ý luận người quân tử
Ghét mãi câu bình bọn tiểu nhân
Nghĩ cảnh thăng trầm ôm mặt khóc
Đường xưa tiễn bạn luyến bao lần.
(Thơ: Đoàn Văn Tiếp …… * …… Ngày: 03/12/2022)
Xin phép họa với anh Đoàn Văn Tiếp một bài nhé!
HƯỚNG THIỆN
(Ngũ độ thanh)
Giữa cảnh chiều hôm nắng nhạt dần
Trong đời đã nợ rất nhiều ân
Vừa đưa nỗi khổ vào cơn lốc
Mới được niềm vui ở cõi trần
Mến trẻ luôn làm cho vẹn nghĩa
Thương già hãy giúp để tròn nhân
Tâm thường hướng thiện khi nhàn rỗi
Sẽ thấy buồn đau giảm vạn lần
Thi Nang

CHIỀU ĐÔNG

CHIỀU ĐÔNG
(Ngũ ngôn bát cú-Tứ độ thanh)

Chiều đông sẻ gọi bầy
Gió lạnh thoảng nhành cây
Nhạt nhẽo chùm hoa bấy
Đìu hiu ngọn cỏ gầy
Người đi về nẻo đấy
Kẻ dạo ngắm vườn đây
Nẫu ruột khi nhìn thấy *
Ngoài sân lá rụng đầy!
Thi Nang
* Mai rụng lá sớm sẽ trổ hoa trước Tết,như vậy là thất mùa mai!
Do năm nay mưa nhiều và kéo dài đến nay

CHA ĐÃ DẠY CHO CON LÒNG VỊ THA

Bây giờ tôi vẫn còn nhớ ngày xưa vào những lúc rảnh rỗi,cha tôi thường đến bìa xóm để hóng gió và chuyện trò với các chú họ của tôi.
Thưở nhỏ khi đi học về muốn tìm cha,tôi đi ra ngõ,lần theo dấu bàn chân của cha tôi in lên cát ở trên đường để đến chỗ cha tôi đang ngồi nơi ven đồng.
Có vài khi trở về nhà,cha tôi thấy nhành tre gai rơi xuống nằm trên lề đường,cha tôi vội vã nhặt lên và quăng vào bụi tre cỗi.Tôi thấy vậy nên hỏi:
“Cha nhặt nhành tre ấy chi vậy?”.Cha tôi trả lời: “Nếu không nhặt thì người đi lại trong buổi tối sẽ giẫm phải gai,trong cuộc sống mình nên có lòng vị tha con nhé!”.
Từ đó,tôi đã học được một bài học về lòng vị tha mà cha tôi đã dạy cho tôi tự thuở thiếu thời.Một việc làm nhỏ mà có ý nghĩa lớn trong cuộc sống.
CHA ĐÃ DẠY CHO CON LÒNG VỊ THA
Những chiều xưa gió mát
Con trẻ muốn tìm cha
Theo dấu chân in cát
Trên lối cũ quê nhà

Đến bìa xóm nhìn ra
Nơi ven đồng trước ngõ
Cạnh hàng trúc la đà
Gặp cha ngồi hóng gió

Đang chuyện trò nho nhỏ
Với chú họ cùng quê
Giữa cuộc đời gian khó
Tới hoàng hôn mới về

Bỗng thấy ở trên lề
Nhành tre nằm cản lối
Gai chơm chởm nhọn ghê
Cha dùng tay nhặt vội

Quăng vào bụi tre cỗi
Đó là việc làm hay
Giúp người trong buổi tối
Chân không giẫm phải gai
Thi Nang