VỀ NGUỒN

Về nguồn gội nước suối tuôn…
Cho vơi nỗi nhớ,cho buồn tan mau
Cho trôi đi những sầu đau
Cho lòng người mãi đậm màu sắt son
Góp phần phục vụ nước non
Làm cho rạng rỡ cháu con Tiên Rồng.
Thi Nang

TÌNH THU BIỀN BIỆT 2…

Anh đi vạn dặm mù khơi
Chiều thu vàng úa lá rơi bên đường
Nhìn về chốn cũ nhớ thương
Sầu lan khắp đất,buồn vương đầy trời.
Anh nơi giá lạnh xa vời
Nhớ hình bóng cũ,nhớ lời hẹn xưa
Nhớ ngôi nhà nhỏ chiều mưa
Nhớ đêm trăng sáng anh đưa em về.
Thương em,thương xóm làng quê
Bồi hồi tấc dạ,tái tê cõi lòng
Hai đầu cách trở núi sông
Người đi,kẻ ở,người mong,kẻ chờ…!
Lạc loài cánh nhạn bơ vơ!
Em ơi ! Biết đến bao giờ gặp nhau?!
Thi Nang

MƯA NGÂU

Đầu thu ô thước bắc cầu
Mỗi lần tái ngộ lệ sầu tuôn sa
Buồn rơi ngập bến Ngân Hà
Gặp nhau rồi lại cách xa nghìn trùng.
Nhưng lòng giữ vẹn thủy chung
Hằng năm tháng bảy tương phùng bên nhau
Làm sao kể hết nỗi đau?
Giọt sầu lã chã trắng màu mưa ngâu!
Thi Nang

NHỊP CẦU THƠ

Ngân Hà nối nhịp cầu thơ
Giăng giăng dãy bạc bao giờ mới tan?
Xi măng đâu phải tim vàng!
Bê tông cốt thép được ngàn năm đâu?
Cầu tình xây đắp tình cầu
Dù cho cách trở hai đầu sá chi
Khi về,lúc ở,khi đi
Họp tan tan họp,chia ly thường tình.
Thi Nang

Ước gì 2

Ước gì sóng lặng gió im
Ước gì thuyền mộng đã chìm biển sâu
Ước gì đời hết khổ đau
Cho tình mãi đẹp tươi màu sắc hương
Ước gì bớt nhớ vơi thương
Để hồn thanh thản trên đường ta đi…

Thi Nang 

TƯỞNG RẰNG…NÀO NGỜ…THẾ MÀ…

Tưởng rằng sum họp một nhà
Nào ngờ mình lại cách xa muôn trùng
Tưởng rằng đường cũ bước chung
Nào ngờ lạc lối vô cùng khổ đau
Tưởng rằng mãi mãi bên nhau
Nào ngờ hai nẻo nhuộm màu tang thương…
Thế mà lòng vẫn vấn vương
Thế mà vẫn ước chung đường cùng ai
Thế mà vẫn nhớ mong hoài
Thế mà tim vẫn chưa phai bóng hình…
Lòng còn trĩu nặng khối tình
Ra vào ngơ ngẩn một mình bơ vơ!

Thi Nang