Đến đảo khi mai còn giấu nhụy
Về nhà lúc phượng đã khoe bông
Vườn xưa cảnh cũ xanh màu lá
Nắng sớm bừng lên sưởi ấm lòng.
ThiNang
Monthly Archives: August 2013
ĐỢI XUÂN VỀ
Cúc tím bên thềm vừa rã cánh
Mai vàng cạnh ngõ sắp đơm bông
Bao mùa bỏ bến thuyền chưa lại!
Én dệt đường xuân thấy xót lòng!
ThiNang
MÊ CỜ NGHIỆN RƯỢU
Mê cờ lắm bận đành thâm vốn
Nghiện rượu nhiều khi phải ngủ bờ
Tựa cửa từng đêm cha mẹ ngóng!
Chong đèn mỗi tối vợ con chờ!
ThiNang
KHẮC GHI LỜI HẸN CHỜ
Người còn ở lại lo nương rẫy
Kẻ đã ra đi giữ cõi bờ
Khắc đậm vào tim bao ý hẹn
Ghi sâu xuống dạ mấy câu chờ.
ThiNang
NHỚ THƯƠNG
Xa từ hạ trước đi ra biển
Hẹn đến thu sau trở lại bờ
Nỗi nhớ len vào làn sóng vỗ
Niềm thương lắng đọng bến sông chờ.
ThiNang
ƯỚC CHỜ
Sóng vuốt ve thuyền,thuyền cưỡi sóng
Bờ bao bọc nước,nước hôn bờ
Ước gần một kiếp chàng luôn ước
Chờ suốt trăm năm thiếp cũng chờ
ThiNang
MONG CHỜ
Nhớ phút phân kỳ thuyền tách bến
Mong giây hội ngộ sóng xô bờ
Người đi biển đảo hằng mơ ước
Kẻ ở sông quê mãi đợi chờ
ThiNang
HOA HỒNG NỞ
Trong vườn nở rộ đóa hồng tươi
Rực rỡ màu hoa thắm góc đời
Xòe cánh phơi tràng chờ gió thoảng
Mở đài hé nhụy đón sương rơi.
ThiNang
HOA HỒNG VẪN CÒN TƯƠI
Hoa hồng thuở ấy vẫn còn tươi
Tạo quả gieo nhân để giúp đời
Chẳng ngại chông gai dù cánh rã!
Không màng sóng gió dẫu đài rơi!
ThiNang
THƯƠNG XÓT ANH HÙNG LIỆT NỮ
Đất nước bây giờ được thắm tươi
Nhờ công vun đắp của bao đời
Thương trang liệt nữ thương xương đổ
Xót đấng anh hùng xót máu rơi!
ThiNang