CÔ PHÒNG LẺ BÓNG

Bài xướng:
TÌNH GỬI CHO THƠ
Ánh mắt vừa trao đã ngẩn ngơ
Yêu nhau từ kẽ tóc chân tơ
Tình kia muôn thuở không phai nhạt
Duyên nọ bao năm vẫn đợi chờ
Năm tháng ươm mình trong giấc mộng
Phút giây ủ bóng giữa trời mơ
Ra về trong dạ đầy lưu luyến
Để lại hồn ta vạn tứ thơ
Kim Tuyên-Hà Nội

Bài họa 1:
THƠ ĐẾN VỚI TÌNH
Ông Tơ ra ngẩn lại vào ngơ
Bà Nguyệt xe dây chấp mối tơ
Tình cảm bốn phương trao tặng tới
Duyên thơ tám hướng vẫn đang chờ
Tâm hồn thấp thỏm luôn mong đợi
Trằn trọc trong lòng những ước mơ
Son sắt tỏ bày bao kỷ niệm
Trong tôi quyến luyến nhớ người Thơ
Đức Thu-Đông Triều

Bài họa 2:
CÔ PHÒNG LẺ BÓNG
Cô phòng giá lạnh vẫn làm ngơ
Đã ngắm bao lần nhện nhả tơ
Mỗi buổi xuân về luôn nguyện ước
Từng đêm hạ đến mãi mong chờ
Khơi hình thuở ấy trong giờ mộng
Gợi cảnh hôm nào giữa phút mơ
Cổng trước vườn sau đều quạnh quẽ
Đem tình lặng lẽ gửi vào thơ
Thi Nang-Củ Chi

CHƯA TRỞ LẠI

Bài Xướng:
CÁNH THƠ ĐI
Tôi gửi bài thơ đi bốn phương
Thâm sơn cùng cốc đến thôn phường
Cốt tìm tri kỷ lòng trung thực
Mong gặp tâm đồng nết dễ thương
Để kính,để yêu tràn ý mộng
Cho thương,cho nhớ ngập canh trường
Sẻ chia tâm sự niềm sâu lắng
Xoa dịu đời buồn đượm chút hương
Tuyết Nhung-Bình Định

Bài Họa 1:
TIẾP CÁNH THƠ ĐẾN
Thi đệ thi huynh tận viễn phương
Nghĩa tình đồng Hội cũng đồng Phường
Tiếp hồn thơ đến từng nhung nhớ
Đọc “cánh thơ đi” thấy rất thương
Thấm đượm nỗi lòng ghi khắc dạ
Ngậm ngùi linh cảm suốt canh trường
Giao lưu xướng họa cùng rung cảm
Quyến luyến đệ huynh thắm sắc hương
Đức Thu-Đông Triều

Bài họa 2:
CHƯA TRỞ LẠI
Năm vần gửi bạn khắp mười phương
Đảo quạnh rừng sâu tới xã phường
Mãi chọn câu vàng cho kẻ nhớ
Luôn dùng ý ngọc để người thương
Vườn xưa trĩu quả ngày xa lớp
Xóm cũ đầy hoa buổi biệt trường
Đã mấy thu rồi chưa trở lại
Trong lòng ấp ủ một mùi hương
Thi Nang-Củ Chi

CƠN BÃO SỐ 5 (Noul)

(18/9/2020)
Tiêu điều ít tỉnh thuộc miền Trung
Bão chỉ càn qua một số vùng
Bật gốc cây nằm ngăn cản ngõ
Trôi cành nước chảy ngập tràn thung
Nhà tan cửa vỡ nhìn thương xót
Cổng sập tường xiêu thấy hãi hùng
Sạt lở nhiều nơi đường tắc nghẽn
Dăm người tạ thế,nỗi buồn chung
Phạm Văn Náng (Thi Nang)

NGOẠN CẢNH ĐỀN SINH

VÃNG CẢNH ĐỀN SINH
Đền Sinh thờ 9 vị Quân Thần
Đất Tổ tôn nghiêm các Thánh Trần
Bát vị quân vương bừng khí phách
Một Trần Hưng Đạo,Đức danh nhân
Thờ Vua chiêm ngưỡng gương oanh liệt
Bái Thánh tôn sùng đấng cứu dân
Du khách nơi nơi về vãng cảnh
Đền Sinh muôn thuở tiếng vang ngân
Lương Đức Thu
Xuân 1990

Kính họa bài “VÃNG CẢNH ĐỀN SINH” của Cụ Lương Đức Thu

NGOẠN CẢNH ĐỀN SINH
Ngoạn cảnh đền Sinh thấy vững thần
Thành tâm ngưỡng mộ tướng,vua Trần
Khuông phù lãnh thổ ngời ân đức
Bảo vệ sơn hà sáng nghĩa nhân
Dũng cảm xua thù,lo việc nước
Kiên cường đánh giặc,thỏa lòng dân
Công dày vạn thuở luôn sùng kính
Tiếng của anh hùng mãi vọng ngân
Thi Nang

VUA TRẦN NHÂN TÔNG LÊN YÊN TỬ TU HÀNH

ĐỨC PHẬT TRẦN NHÂN TÔNG
Yên Tử Nhân Tông một cảnh thơ
Bảy trăm năm lẻ chốn hoang sơ
Ngai Vàng,Bệ Ngọc không tham vọng
Mỹ nữ,Cung Tần chẳng ước mơ
Núi thẳm ngày đêm tu niệm phật
Rừng sâu năm tháng luyện tôn thờ
Trúc Lâm thiền phái từng danh tiếng
Chùa Ngọ:Nhân Tông Phật đón chờ
Lương Đức Thu
Xuân 1999

Kính họa bài”ĐỨC PHẬT TRẦN NHÂN TÔNG” của Cụ Lương Đức Thu

VUA TRẦN NHÂN TÔNG LÊN YÊN TỬ TU HÀNH
Lên chùa Một Mái thả hồn thơ
Sự tích vua Trần đã hiểu sơ
Giã biệt Hoàng Cung lòng chẳng tiếc
Đi vào Phật Cảnh trí hằng mơ
Bên rừng trúc rộng người tôn kính
Giữa núi tùng cao kẻ phụng thờ
Những buổi tu hành xa gái đẹp
Ngày đêm thái tử mãi trông chờ
Phạm Văn Náng (Thi Nang)

CÙNG NHAU XƯỚNG HỌA THƠ

HỒN THƠ TỎA SÁNG
Cây bút,Hồn thơ:Tỏa các nơi
Đông Tây Nam Bắc:Chốn đương thời
Mỹ Dung – Hà Nội:Lời thơ tới
Đăng Ngạn – Sài Gòn:Tiếng sáng ngời
Nguyễn Lạc – Hải Dương:Vui xướng họa
Trương Giầu – Đà Lạt:Thích chung lời
Tuyết Nhung – Bình Định:Lòng ghi tạc
Bãi cháy – Đăng Hoành:Những điểm chơi
Lương Đức Thu
Xuân 2012
Kính họa bài “HỒN THƠ TỎA SÁNG” của Cụ Lương Đức Thu là Hội viên của Trung tâm Văn học nghệ thuật Quốc gia – Hà Nội Huyện Kinh Môn – Tỉnh Hải Dương
CÙNG NHAU XƯỚNG HỌA THƠ
Vui cùng quý hữu ở nhiều nơi
Mãi tuyển vần gieo tự thiếu thời
Lẽ phải hằn tâm dường ngọc sáng
Điều hay khảm não tựa sao ngời
Ngàn hôm nhả chữ đều theo luật
Vạn buổi rèn câu đã góp lời
Kết bạn giao hòa trên cõi ảo
Bao mùa xướng họa vẫn thường chơi
Phạm Văn Náng ( Thi Nang)

NGÀY KHAI TRƯỜNG

Sơn hà rạng rỡ khắp mười phương
Rộn rã niềm vui trẻ đến trường
Gặp gỡ thầy xưa lòng sảng khoái
Quây quần bạn cũ tính hiền lương
Tưng bừng trống giục trong ngàn xã
Lảnh lót đàn ngân giữa vạn phường
Lối thẳng hàng ngay lời nhã nhặn
Ôn tồn giọng nói để làm gương
Thi Nang

VỀ THĂM CẢNH CŨ

Về thăm cảnh cũ lúc ban chiều
Ảo não trông hình mẹ kính yêu
Ngõ rộng đìu hiu sầu tủi lắm
Nhà cao quạnh quẽ nhớ thương nhiều
Lo lường quẫn trí ngày mưa đổ
Nghĩ ngợi đau lòng buổi nắng thiêu
Hiếu tử nào quên lời dạy dỗ
Còn lưu giữ lại biết bao điều
Thi Nang

CHIỀU THU NHỚ MẸ

Chiều thu lá rụng ở bên thềm
Lặng lẽ chim về tổ ấm êm
Vệt nắng còn vương cành nhãn nhỏ
Màn sương đã phủ cánh lan mềm
Nhìn qua tử lý niềm thương đượm
Ngoảnh lại huyên đường nỗi nhớ thêm
Trước cửa đìu hiu nhà quạnh quẽ
Hàng mai rợp bóng cảnh im lìm
Thi Nang