CÙNG NHAU XƯỚNG HỌA THƠ (Ngũ độ thanh)

Kính họa bài “HỒN THƠ” trong tập thơ “HỒN THƠ TỎA SÁNG” của Cụ Lương Đức Thu:

Hồn thơ,cây bút:Thú vui chơi
Bạn hữu gần xa thắm thiết mời

Trí tuệ,tài hoa luôn góp sức
Tư duy phác thảo vẫn không ngơi

Giao lưu văn hóa:Tình nồng thắm
Tham dự phong trào tỏa sáng ngời

Thiện cảm khắc sâu trong trí óc
Hồn thơ bay bổng khắp nơi nơi.
Lương Đức Thu

CÙNG NHAU XƯỚNG HỌA THƠ
(Ngũ độ thanh)
Thêu vần dệt tứ hãy cùng chơi
Hưởng ứng “Hồn Thơ” Cụ đã mời
Những buổi giao hòa không ngại viết
Bao ngày xướng họa chẳng hề ngơi!
Trao tình kết nghĩa cho đời đẹp
Luyện chữ rèn câu để nét ngời
Mãi gửi điều hay về vạn xứ
Luôn truyền lẽ phải đến ngàn nơi.
Thi Nang

NHỚ THƯƠNG CON

Dõi mắt nhìn con rẽ nẻo đường
Se lòng thắt ruột phút ly hương
Hình đang khắc não khi rời ấp
Ảnh đã hằn tâm lúc biệt phường
Trở lại quê nghèo luôn lặng nhớ
Quay về xóm nhỏ mãi thầm thương
Từng chiều mỗi sáng hằng mong đợi
Chỉ thấy mây mờ ở thập phương
Thi Nang

NGÀY VUI SẮP ĐẾN

Thì giờ thấm thoắt đã trôi nhanh
Sắp đến ngày vui ở đất lành
Mãi khấn từng chiều cho biển lặng
Luôn cầu mỗi sáng để trời thanh
Dầm sương vẫn ước trăm điều đạt
Dãi gió hằng mong vạn việc thành
Dẫu biết đường xa lòng chẳng ngại
Lo tròn bổn phận với đầu xanh
Thi Nang

CHIỀU THU TRÊN BẾN XƯA (nđt)

Chiều thu cánh nhạn vẽ lưng trời
Dõi mắt trông về tận đảo khơi
Lặng lẽ thương người đi lắm nẻo
Âm thầm nhớ bạn ở nhiều nơi
Quê nghèo liễu yếu còn mong đợi
Bến quạnh đò xưa đã chuyển dời
Ngoảnh lại sương mờ trên rẫy vắng
Cây cành ủ rũ lá vàng rơi
Thi Nang

NGÀY NAM BỘ KHÁNG CHIẾN (23/9/1945)

Trước cảnh điêu tàn xứ sở ta
Chung tay hợp sức cứu quê nhà
Không nề đạn xới dù thân ngã
Chẳng ngại bom cày dẫu máu sa
Vững chí lo trừ quân bạo ngược
Bền tâm quyết diệt lũ gian tà
Tầm vông giáo mác cùng ra trận
Để lại muôn đời khúc tráng ca
Thi Nang

TẾT TRUNG THU

Trăng vàng tỏa sáng giữa trời thanh
Mát dịu khuôn tròn điểm xuyết tranh
Dĩa bánh tươi màu đêm tỏ rạng
Đèn sao rực sắc buổi yên lành
Tưng bừng phá cỗ nơi thôn lạc
Hớn hở nhìn lân chốn thị thành
Cháu nhỏ quây quần bên các bạn
Vui cười rộn rã,mắt long lanh.
Thi Nang

MƯA DẦM (nđt – bát láy)

Ngày thu rả rích đợt mưa dầm
Ướt cổng sân nhà lạnh lẽo tâm
Ngọn gió ru cành nghe ảo não
Vòm mây thả giọt nhớ âm thầm
Đìu hiu bến cũ lài khoe nhụy
Quạnh quẽ vườn xưa cúc nảy mầm
Đối cảnh thương người đi lặng lẽ
Âu sầu vẻ ngọc đứng trầm ngâm
Thi Nang

LÁ THU BAY (nđt – một vần)

Khi nhìn cạnh ngõ lá vàng bay
Lạnh lẽo chiều thu ở chốn này
Để gốc âu sầu nâng ngọn gãy
Cho chồi ủ rũ níu cành lay
Bao lần quyện gió qua nhiều ải!
Những đợt dầm mưa trải lắm ngày!
Vẫn nguyện đừng rơi vào lửa cháy
Tin rằng cánh mỏng gặp điều may
Thi Nang

CHIỀU THU NĂM ẤY (nđt)

Chiều thu ráng đỏ nhuộm chân trời
Đượm vẻ u buồn lá liễu rơi
Cảnh cũ khơi hình thương vạn kiếp
Vườn xưa gợi ảnh nhớ muôn đời
Nhìn dăm gốc nhãn cành trơ trụi
Ngắm những thân dừa ngọn tả tơi
Lặng lẽ anh về thăm xóm nhỏ
Nhà em thuở ấy đã di dời
Thi Nang

NHỚ LỚP CŨ TRƯỜNG XƯA ( nđt)

Vãn cảnh đồng quê nhớ học trò
Yêu nghề mến trẻ đã từng lo
Ngàn đêm viết soạn bao dòng chữ
Vạn buổi chèo đưa những chuyến đò
Mãi đọng trong đầu ba tiết giảng
Luôn hằn giữa dạ bảy giờ đo
Trường xưa lớp cũ còn in đậm
Vẫn chẳng hề quên phút dặn dò.
Thi Nang