ĐỢI AI?

Bến cũ âm thầm ngóng đợi ai? 
Xa xôi cách trở biết bao ngày! 
Mai vàng cạnh ngõ bầy ong lượn
Cúc trắng bên thềm lũ bướm say
Gối chiếc,mền đơn,sầu phận mãi
Thân cô,bóng lẻ,tủi duyên hoài
Sương gieo lạnh giá lên nhành liễu
Vạc trút u buồn xuống lá phai

Vạc trút u buồn xuống lá phai
Canh trường thổn thức mãi mong hoài
Hình oanh hiện giữa cơn mơ ảo
Bóng nguyệt len vào giấc ngủ say
Ngoảnh lại đầu sông,trông mỗi phút
Nhìn ra cuối bể,nhớ từng ngày
Thuyền xưa lướt sóng đi biền biệt
Bến cũ âm thầm ngóng đợi ai? 
Thi Nang

TRÚC LÂM BẠCH MÃ

Thiền viện im lìm ở núi xanh
Ước mơ lễ Phật với tâm thành
Rừng cây tĩnh mịch mây che phủ
Cảnh vật thanh nhàn gió lượn quanh
Rồng hiện nguyên hình canh giữ cửa
Nắng soi chếch bóng lọt qua mành
Bao giờ mới được lên đây nhỉ?
Chưa có lần nào,chỉ thấy tranh!
Thi Nang

ĐẤNG ANH HÙNG

Trọn kiếp làm người vẹn hiếu trung
Sá gì ngọn gió thổi cành rung!
Kiên cường vững chí dù thân bại
Dũng cảm bền gan dẫu thế cùng
Lúc rỗi thầm trông chùm bạch cúc
Khi nhàn lặng ngắm đóa hồng nhung
Anh hùng vạn thuở còn danh tiếng
Nghĩa trả ân đền sống thủy chung.
Thi Nang

MƯA LŨ MIỀN TRUNG

Mây trùm ảm đạm khoảng trời Trung
Gió lướt qua cành chiếc lá rung
Lũ quét vườn tan trôi dạt mãi
Mưa tuôn đất lở cuốn theo cùng
Xiêu nhà lạnh lẽo tơi màn gấm
Nhỏ lệ đầm đìa ướt áo nhung
Thấy cảnh thiên tai lòng quặn thắt
Đồng bào gánh chịu nỗi buồn chung.
Thi Nang

NẾU BIẾT…

Lên chùa ước được dịu thần kinh
Lòng muốn quên đi một mối tình
Khấn Phật bao lần nghe chẳng ổn
Cầu trời mấy lượt thấy chưa linh
Quay về bến mộng sầu duyên kiếp
Trở lại bờ mơ tủi phận mình
Nếu biết yêu nhau đời lắm khổ
Sẽ dùng chữ “lặng” ghép vào “thinh”
Thi Nang

AI LÀ TRI KỶ? 2

Ai là tri kỷ ở trên đời?
Mỗi kẻ bây giờ ngụ một nơi
Mãi đọng trong tim vài chục ý
Luôn in giữa não mấy trăm lời
Trông về lối cũ thương hình bạn
Ngoảnh lại đường xưa nhớ bóng người
Lặng lẽ bên thềm nhìn lá rụng
Âm thầm lệ ứa giọt sầu rơi!
Thi Nang

AI LÀ TRI KỶ?

Đơn hình lẻ bóng ở xa xôi!
Vẫn nhớ dù cho cách biệt rồi
Nghĩa cũ tràn trề chưa đáp trả
Tình xưa vội vã đã thu hồi
Âm thầm rẽ lối tê lòng bạn
Lặng lẽ chia đường buốt dạ tôi
Giữa cõi trần gian đầy bão táp
Bao mùa luyến tiếc mãi khôn nguôi!
Thi Nang

THAO THỨC 2

Đêm buồn thao thức suốt canh thâu
Trĩu nặng lòng ta một khối sầu
Lạnh lẽo sương trùm trên suối cạn
Lờ mờ lá rụng dưới dòng sâu
Mơ ngày tái ngộ,mây đan lối
Ước buổi đoàn viên,quạ bắc cầu
Trở lại quê nhà thăm chốn cũ
Tìm người chẳng thấy,biết về đâu?
Thi Nang

BẠN CŨ ƠI!

Thổn thức đêm trường giọt lệ rơi 
Sương sa lạnh buốt cả tâm người 
Canh gà gợi nhớ tràn trăm nẻo 
Tiếng vạc khơi sầu trải vạn nơi 
Xót cúc bên thềm cành ủ rũ 
Thương lan cạnh ngõ lá tơi bời 
Trăng vàng nửa mảnh mờ nghiêng bóng 
Đối cảnh thêm buồn…bạn cũ ơi!

Thi Nang 

QUÍ HỮU ƠI!

Quạnh quẽ chiều vàng hạt nắng rơi
Khơi bao kỷ niệm đẹp trong đời 
Bây giờ rẽ lối về muôn nẻo
Thuở ấy chung đường ở một nơi
Tình nghĩa ngày xưa chưa đứt đoạn
Nợ duyên hiện tại đã xa rời 
Qua thời dĩ vãng còn lưu luyến
Khắc mãi tim mình,quí hữu ơi!
Thi Nang