Trông về xóm nhỏ khi nhàn rỗi
Ngẫm lại quê nghèo lúc thảnh thơi
Bạn cũ năm nào ra góc biển
Trò xưa buổi nọ đến chân trời
Đìu hiu trước cửa chùm trang rụng
Quạnh quẽ sau nhà lá bưởi rơi
Kỷ niệm đong đầy trong não thất
Còn mang trọn kiếp ở trên đời
Thi Nang
CHÚC MỪNG NGÀY 8/3
Mừng ngày tám tháng ba
Chỉ có một nhành hoa
Tặng vợ hiền yêu dấu
Yên vui lúc tuổi già
Chúc phụ nữ gần xa
Bình an khắp mọi nhà
Gia đình luôn hạnh phúc
Đẹp,khỏe,mịn màng da
Thi Nang
GIỜ TAN HỌC
Trò đi hối hả giữa sân trường
Vẻ mặt ngoan hiền rất dễ thương
Dẫn cháu ông vừa ra cạnh cổng
Dìu con mẹ đã tới bên đường
Âm thầm mến trẻ về muôn hộ
Lặng lẽ thương già ở bốn phương
Bỗng nhớ ngày nao còn giảng dạy
Dù qua lắm nẻo vẫn kiên cường
Thi Nang
TRƯA XUÂN
Sau vườn trỗi dậy tiếng gà trưa
Lũ sẻ nằm trên bẹ lá dừa
Chậm rãi bò đi vào lối nhỏ
Im lìm ngỗng đứng ở rào thưa
Hàng cây lặng lẽ chờ cơn gió
Bãi cỏ âm thầm ngóng hạt mưa
Ngoảnh lại quê nghèo thương xóm cũ
Dù bao kỷ niệm cũng không thừa
Thi Nang
NGƯỜI NƠI TRẦN THẾ
Lòng nhân đã được truyền muôn kiếp
Chữ đức còn lưu ở triệu đời
Để nghĩa thơm hoài khi kiệt sức
Cho tình đẹp mãi lúc tàn hơi
Thi Nang
VÃNG CẢNH BÌNH MINH
Nhãn bưởi xuân về rợp lá xanh
Chồi tươi lộc mướt ở trên cành
Nhiều xe trước cổng người qua chậm
Trĩu quả trong vườn bướm lượn nhanh
Sẻ đậu cò bay trời khoáng đãng
Gà bươi ngỗng rỉa đất an lành
Bình minh tỏa rạng lòng khoan khoái
Vãng cảnh quanh nhà tựa bức tranh
Thi Nang
VỌNG CỔ NGỌC CHÂU
Tiếng rõ,hơi dài của Ngọc Châu
Ngồi xem hấp dẫn tự ban đầu
Lời ca lúc bổng hằn tim đậm
Giọng hát khi trầm khảm não sâu
Đã thấy vui lòng hôm giải muộn
Vừa nghe mát dạ buổi tiêu sầu
Tài hay sắc đẹp trên sàn diễn
Hãy để cho đời mến mộ lâu
Thi Nang
BƯỞI
Trên cành ngọn bưởi mướt chồi non
Giữa lúc tàn hoa tạo quả tròn
Cực khổ bao ngày chăm sóc kỹ
Căng đầy mỗi múi ngọt và ngon
Thi Nang
SAO ANH KHÔNG VỀ?
Bài 652
NGẠI GÌ
Em ngại gì? Mà không dám trở về
Dẫu nhà ta giãi giề trong mưa nắng
Em ngại gì? Khi hoàng hôn im ắng
Dòi dõi chờ trông của đấng sinh thành?
Mảnh vườn xưa có bóng chị, em, anh
Gánh nhớ thương dỗ dành từng khoảnh khắc
Mẹ già lắm… ngóng gần như mờ mắt
Đôi môi cha thắt chặt nỗi u hoài.
Em hãy trở về dưới ánh ban mai
Vòng tay siết đan bài ca hạnh phúc
Nụ cười sẽ tươi, chan hòa thủ túc
Phủi sạch ưu tư những lúc bụi đường.
Em ngại gì? Chẳng dám kết yêu thương
Chữ hiếu thảo tình vương câu tao ngộ?
Đoàn Kim Ánh (Hoa Cúc Vàng Anh)
Xin phép được nối vần với Đoàn Kim Ánh (Hoa Cúc Vàng Anh)
SAO ANH KHÔNG VỀ?
Em mỏi mòn trông,chẳng thấy anh về!
Công việc bộn bề,dầm sương dãi nắng
Gối chiếc mền đơn trong nhà quạnh vắng
Qua mấy năm đằng đẵng ở thị thành
Mỗi sáng từng chiều vẫn đợi tin anh
Những buổi yên lành tim em mãi khắc
Nhìn nẻo xa,ứa lệ nhòa đôi mắt
Chợt nghe lòng quặn thắt nỗi ai hoài
Xuân về em lặng lẽ ngắm nhành mai
Ngẫm nghĩ lại bao ngày luôn tạo phúc
Nỗ lực làm cho gia đình sung túc
Buồn không anh lúc rẽ lối chia đường?
Để lại đây bao nỗi nhớ niềm thương
Chẳng vấn vương,không hẹn ngày tái ngộ
Tủi phận em nhiều phong ba bão tố!
Đến khi nào anh trở lại cố hương?
Thi Nang
( Xin viết mấy vần thơ cho em gái Út của Thi Nang)
ĐƯỜNG XUÂN
Con đường trải nhựa nối vùng xa
Lũ lượt đoàn xe trước cửa nhà
Giữa phố tưng bừng bao kẻ lại
Trên lề tấp nập những người qua
Ra đồng mấy cậu chân bền bỉ
Vãng cảnh vài cô tóc mượt mà
Cẩn thận đi về không tắc nghẽn
Cho đời hạnh phúc nở ngàn hoa
Thi Nang