XUÂN QUÊ NGƯỜI

Người đi để lại một phương trời
Nhớ mãi thương hoài hỡi bạn ơi!
Viễn xứ xuân về lòng quặn thắt
Tha hương tết đến dạ tơi bời
Hình xưa vẫn đọng trong tâm khảm
Bóng cũ còn in giữa cuộc đời
Kẻ ở quê nhà luôn ngóng đợi
Bao ngày mắt dõi chốn xa khơi
Thi Nang

CHÚC MỪNG XUÂN MỚI

Xuân về hoa nở rợp trời
Xuân hồng tô thắm cuộc đời mến thương
Nhớ người ở chốn tiền phương
Tận nơi hải đảo biên cương xa mờ
Mừng xuân gởi mấy vần thơ
Chúc người bảo vệ cõi bờ núi sông
Đạt nhiều thắng lợi thành công
Luôn làm rạng rỡ con Rồng cháu Tiên
Thi Nang

ĐÓN NÀNG XUÂN SANG

Mưa phùn lất phất giăng giăng
Phải chăng nước mắt chị Hằng rơi rơi?
Lạnh lòng chi nữa Trăng ơi!
Trăm hoa đua nở rợp trời xinh tươi
Nơi nơi rộn rã tiếng cười
Nhà nhà hạnh phúc người người an khang
Hoa đào đỏ,sắc mai vàng
Đào mai rực rỡ đón nàng xuân sang

Thi Nang 

XUÂN THA HƯƠNG

Xa cách nghìn trùng ở viễn phương
Mang theo kỷ niệm thuở chung trường
Tình xưa lặng lẽ tình xưa đọng
Lệ thảm âm thầm lệ thảm vương
Tết đến thương người nơi đất khách
Xuân về nhớ bạn chốn quê hương
Em ơi,mỗi lúc đông tàn lụi,
Có xót ai đi vạn dặm đường?
Thi Nang

XUÂN SON SẮT

Xuân về tươi thắm mượt mà sao!
E lệ hoàng mai khép nép chào
Ngan ngát hương thơm lời dịu ngọt
Mn màng sắc đẹp nét thanh tao
Đàn ong sáng lượn mơ tình gửi
Lũ bướm trưa vờn mộng nghĩa trao
Vững dmong chờ trang tuấn kiệt
 Một lòng son sắt chẳng hề nao
Thi Nang

KỶ SỬU 2009

Bưng chén cơm đầy nhớ tới trâu
Bao mùa vất vả đạt công đầu
Thương đời kéo ách trên đồng cạn
Xót kiếp mang cày dưới ruộng sâu
Dãi nắng dầm mưa không tủi cực
Băng sương trải gió chẳng u sầu
Nghìn năm giúp sức cho nông nghiệp
Dẫu khổ nhưng mà chả trách đâu
 Thi Nang

TRÂU VÀNG

Đất rộng,người dùng đến sức trâu
Bao nhiêu khó nhọc trút lên đầu!
Không nề nắng gắt nơi đồng cạn
Chẳng quản mưa dầm chốn ruộng sâu
Dẫu lắm đòn roi nhưng chửa tủi
Dù nhiều sóng gió cũng chưa sầu
Xả thân,tận lực khi còn khỏe
Hiến thịt lúc già chả tiếc đâu!
Thi Nang