CHIỀU ĐÔNG

Chiều đông nắng dịu má em hồng
Nghe tiếng đàn ngân khắc khoải lòng
Chạnh nhớ người xưa bên bến vắng
Phương trời xa đó có buồn không?

Sóng biếc vỗ thuyền chiều xưa ấy,
Bây giờ còn mấy khách qua sông?
Nhìn khói nhìn mây nhìn nước chảy 
Trọn đời nhớ mãi một chiều đông.
Thi Nang

CHIA BUỒN CÙNG ĐỒNG BÀO MIỀN TRUNG BỊ BÃO LỤT

U ám bầu trời,xem thảm thiết,
Miền Trung bão lụt biết chăng ai?
Rì rào gió thổi bên tai,
Mưa rơi giọt ngắn,giọt dài thê lương.
Đồng bào ơi!Lạnh dường chạm tuyết,
Nổi da gà,mạch huyết muốn đông,
Lạnh người,lạnh cả tấm lòng,
Xót thương,ta viết mấy dòng phân ưu:
Người trong nước chớ đâu xa lạ,
Bị thiên tai tàn phá một vùng,
Nghe qua tê tái,lạnh lùng
Tim đau,ruột thắt,nhìn dòng lệ tuôn.
Thỏ chết,chồn còn buồn khác giống,
Huống chi cùng một giống một nòi.
Thương đàn em nhỏ loi ngoi,
Thương người già yếu đứng ngồi co ro.
Thương cây cỏ,trâu bò bị ngập,
Xót lúa mùa đang,sắp trổ bông
Bão bùng chi bấy hóa công,
Mỗi năm mỗi bão cho lòng dân đau.
Đồng bào ơi!Bể dâu là thế,
Đang đất bằng hóa bể,phong ba.
Còn chi là cửa là nhà
Gian nan,lạnh lẽo biết là dường bao!
Thôi nhé!Hỡi đồng bào yêu dấu!
Đừng buồn chi,dù cháo,dù rau
Người người chia sẻ buồn đau,
Đồng bào một nước thương nhau hết lòng.
Thi Nang

CHÀO MỪNG NGÀY NHÀ GIÁO VIỆT NAM. Ngày 20/11

Mỗi năm Nhà Giáo có một ngày
Ngàn hoa tươi thắm nở trên tay
Sách vở gối đầu râu tóc bạc
Áo quần vương bụi phấn bay bay.

Từng năm từng tháng lại từng ngày
Dắt dìu em nhỏ từng phút giây
Đêm khuya miệt mài trang giáo án
Truyền cho trò ý đẹp lời hay.

Đường núi sông thênh thang tiến bước
Đàn em khôn lớn đã xa bay
Đem trí tài dựng xây đất nước
Cho quê hương rực rỡ tương lai.

Bến đò xưa bao người ngoảnh lại?
Mái trường xưa nay vẫn còn đây
Khoảng trời xưa còn vương vấn mãi
Ông lái đò trên bến sông này!
Thi Nang