SÁNG CUỐI ĐÔNG

Phương này se lạnh lúc tàn đông
Lãng đãng sương rơi trắng cánh đồng
Ríu rít chim chuyền cành phượng vĩ
Rì rào gió thổi lá tầm vông
Nhìn vầng trăng xuống pha màu bạc
Ngắm mặt trời lên ửng sắc hồng
Kẻ ở quê nhà giờ có biết?
Người về cuối biển nhớ đầu sông!
Thi Nang

CẢM ƠN QUÍ HỮU

Trên dòng sóng cuộn kiếp bèo trôi
Cảnh cũ vườn xưa khép lại rồi
Lặng ngắm tơ tằm không dệt nữa!
Thầm nhìn lưới nhện cũng đành thôi!
Xa rừng cánh nhạn luôn thương tổ
Cách núi con người vẫn nhớ nôi
Biển rộng sông dài đâu bến đỗ?
Chân thành cảm tạ bạn thăm tôi
Thi Nang

VƯỜN HỒNG TRONG MƠ

Thoắt về rồi lại thoắt đi
Bâng khuâng đêm vắng nghĩ suy canh trường
Nghe lòng vương vấn vấn vương
Thả hồn dạo bước vào đường Thiên Thai
Vườn hồng thấp thoáng bóng ai
Tóc huyền buông xuống bờ vai mượt mà
Bên lầu dáng liễu thướt tha
Trăng soi huyền ảo,sương sa mờ mờ
Mây bay man mác lững lờ
Quỳnh tương,tiên nữ đợi chờ khách thơ
Bổng trầm,khoan nhặt tiếng tơ
Chén thù chén tạc mấy giờ trôi qua
Tưởng mình kề cận Hằng Nga
Sáng ra tỉnh lại chỉ là giấc mơ…
Thi Nang

CHỈ TIẾC THƯƠNG NGƯỜI

Đường đời vạn nẻo biết dừng đâu!
Muốn vượt qua sông cứ bắc cầu
Vợ đẹp chăm làm không sợ khổ
Con ngoan hiếu học khỏi lo rầu
Quay về lối cũ thành hồ rộng
Trở lại thôn nghèo hóa vực sâu
Chẳng ngại cho thân mà chỉ tiếc
Thương người đổ vỡ mối duyên đầu!
Thi Nang

CẢM ƠN THƯƠNG GIANG

Đò xưa bến cũ còn đây
Thương Giang đã tặng cô thầy bó hoa
Hồng tươi từ đất nước Nga
Tải về tận chốn quê nhà thân thương
Em đi còn nhớ mái trường
Mang theo hình bóng quê hương trong lòng
Dù đường cách núi ngăn sông
Mà em vẫn nhớ về ông lái đò
Chở bao thế hệ học trò
Vượt qua sóng gió mong cho đến bờ
Đầu xanh giờ đã bạc phơ
Cảm ơn em gửi hoa thơ chúc mừng…

Thi Nang 

NHỚ THƯƠNG THẦY CŨ

Đông về tuyết phủ lạnh lùng!
Lặng nhìn phương ấy nghìn trùng cách xa
Mờ mờ lãng đãng sương sa
Lơ thơ cánh nhạn biết là về đâu?
Đường dài biển thẳm sông sâu
Mây giăng đỉnh núi,bạc đầu sóng xao
Đời người giản dị thanh cao
Bến xưa ông lái năm nào còn không?
Đưa bao lượt khách sang sông
Tháng ngày lặng lẽ theo dòng thời gian
Qua bao hạ tận thu tàn
Vườn xuân nở rộ muôn ngàn đóa hoa
Nhớ thương thầy cũ quê nhà
Dẫu rằng nửa chữ cũng là thầy ta *
20/11/2009-Thi Nang
*Nhất tự vi sư,bán tự vi sư

 

VĂN BIA

MUÔN ĐỜI TRI ÂN

Tiền nhân khai quốc,hậu thế khai cơ,mở mang cõi bờ,rất nhiều gian khổ,qua bao biến cố,thành phố Sài Gòn-Gia Định ra đời.

Trong lúc giặc Tây xâm lược,lửa khói ngút trời,máu chảy đầu rơi.

Nguyễn Tất Thành hết lòng thương dân yêu nước,rời Bến Nhà Rồng,ra đi tìm đường giải phóng non sông,vượt qua phong ba,dìu dắt dân ta,vùng lên chiến đấu.

Từ Tôn Đức Thắng,Ngô Gia Tự,Trần Phú,Hà Huy Tập,Nguyễn An Ninh,Lê Hồng Phong,Nguyễn Thị Minh Khai,Trần Văn Giàu…lãnh đạo đồng bào đánh Tây đuổi Nhật bằng gậy tầm vông,giáo mác đạn đồng,đập tan xiềng xích,phá bỏ cùm gông.

Rồi đến Nguyễn Văn Linh,Võ Văn Kiệt…cùng với quân dân,hợp sức đồng tâm,bền gan vững chí,kiên trì diệt Mỹ.

Đất Thép sinh ra nhiều dũng sĩ,
Thành Đồng hun đúc những anh hùng.
Nằm trong bão đạn không sờn chí,
Đứng giữa mưa bom chẳng nản lòng.

Ta xây dựng chiến khu,đào địa đạo chiến hào,du kích bắn địch nhào,hố đinh đâm chân giặc,hầm chông chôn xác thù,bộ đội ngăn trận càn,công an bảo vệ cơ quan.Mẹ chở che cán bộ nằm vùng.Chiến sĩ đặc công dũng cảm kiên trung,đánh mìn nổ tung đồn bót giặc.Tình báo giao liên gan vàng dạ sắt,lội suối băng ngàn,chẳng màng gian khó.

Quân đội ta lướt sóng gió,xẻ núi vượt sông xông tới,kề vai sát cánh tiến lên,không nề pháo nổ bom rền,quyết viết nên trang sử mới.Quân dân đoàn kết một lòng,góp của góp công,tham gia chiến dịch,ngày đêm truy kích,lũ giặc kinh hoàng,rã ngũ tan hàng,bỏ xác đầy đường,chúng tìm lối thoát.

Mỗi phút từng giờ,binh hùng tướng giỏi,nắm vững thời cơ,xuyên qua lửa khói,tiến vào Sài Gòn,giải phóng miền Nam,thống nhất nước nhà.

Chốn địa linh thắm tình nhân kiệt,
Bao năm dài cộng khổ đồng cam.
Máu liệt sĩ tô hồng đất Việt,
Gương anh hùng tỏa sáng trời Nam.

Ta giành toàn thắng vẻ vang,thành phố mang tên vàng Hồ Chí Minh,sống trong tự do,độc lập,hòa bình,ngày càng phát triển văn minh.Đảng bộ,chính quyền chăm lo chí nghĩa chí tình,Nguyễn Văn Linh,Võ Văn Kiệt đã đổi mới tư duy kinh tế,đưa cách mạng nước ta đi vào hiện thực,giữ vững chính trị an ninh,nhà nhà ấm no hạnh phúc. Người sau tiếp bước người đi trước,thành lập nghĩa trang,xây đền Bến Dược. Trạm y tế,trường học mọc lên đều các xã. Đường nhựa trải dài trong xóm nhỏ,đưa điện về khắp ngõ cùng quê.Đào kênh,lúa tăng ba vụ,máy cày thay trâu,máy gặt trên đồng.Đúc cầu bê tông rút ngắn giao thông.Khu chung cư đẹp mát tươi hồng,khách hàng tấp nập vào ra siêu thị.Đầm Sen,Suối Tiên thành nơi giải trí.Công ty,xí nghiệp thu hút công nhân…

Rạng danh nòi giống khắp xa gần,
Đã đánh tan thực dân đế quốc.
Bao anh hùng vì nước quên thân
Hiến trọn cuộc đời cho xứ sở.
Con của mẹ trở thành bất tử,
Sống trong tim chiến sĩ đồng bào.
Dựng bia đá ghi nhớ công lao
Vạn ngàn sau tri ân mãi mãi…

Thi Nang