Category Archives: Thơ
NHỚ
Người ơi!Mỗi lúc đi xa
Nhớ về quê cũ thiết tha đậm đà
Nhớ cha,nhớ mẹ,nhớ nhà
Nhớ mai,nhớ trúc,nhớ hoa bên thềm
Nhớ dòng sông chảy êm đềm
Nhớ vầng trăng sáng,nhớ đêm sao mờ
Nhớ người cùng xướng họa thơ
Nhớ nhung tri kỷ từng giờ ngóng trông
Gởi hồn vào gió mùa đông
Về phương trời ấy,nặng lòng nhớ thương.
Thi Nang
THƯƠNG NHỚ QUÊ
HOA SÚNG 6
HOA SÚNG 5
Thi Nang
HOA SÚNG 4
HOA SÚNG 3
Trong ao yểu điệu dáng hình nàng
Trên nước phơi mình chẳng điểm trang
Vẻ đẹp càng trông càng quyến rũ
Lá xanh tràng tím yếm tơ vàng
Thi Nang
TRĂNG NON
Trên đỉnh núi chon von
Mờ nhạt ánh trăng non
Ẩn sau làn mây trắng
Lơ lửng như thuyền con.
Nhớ ai,trăng gầy mòn?
Gieo buồn trên sóng nước
Cây cỏ sầu héo hon
Úa vàng lời hẹn ước.
Nhớ trăng,chân nhẹ bước
Rét buốt tấm lòng son
Thương về mùa đông trước
Bao kỷ niệm vẫn còn!
Ước mơ trăng sớm tròn
Trên trời cao lồng lộng
Thả hồn trong cõi mộng
Chìm vào giấc ngủ ngon.
Thi Nang
TRĂNG VÀNG
Lung linh ánh trăng vàng
Trên dòng sông êm ả
Lang thang gió dạo ngang
Long lanh sương đọng lá
Xa xa nhô mũi đá
Lăn tăn sóng hôn bờ
Thuyền trôi vào xứ lạ
Để bến mãi mong chờ
Bến ôm bóng trăng mơ
Bao đêm dài cô quạnh
Nhìn mây bay lững lờ
Khiến lòng sầu bơ vơ.
Những vì sao lấp lánh
Như ánh mắt từ xa
Xuyên qua bầu trời lạnh
Về ngắm trăng quê nhà
Ánh trăng vàng quê ta
Tựa tơ lụa mượt mà
Mang lời ca thắm thiết
Trải tình người bao la…
Thi Nang
TRĂNG ÚA
Lặng nhìn vầng trăng úa
Gió lạnh đã tràn về
Mênh mang vàng đồng lúa
Êm ả một vùng quê.
Lòng người lạnh tái tê
Giữa đêm đông tĩnh lặng
Nhớ thuở ở sơn khê
Bao năm dài đằng đẵng…
Một mình trong cảnh vắng
Chìm vào ánh trăng rơi
Mong manh làn sương trắng
Hắt hiu một góc trời.
Hãy sáng lên trăng ơi!
Cho lòng ta ấm lại
Cho tình người đẹp mãi
Như hoa nở trên đời.
Thi Nang