YÊU ĐƯƠNG

Yêu rồi vạn thuở vẫn còn yêu
Sướng chẳng bao nhiêu chỉ khổ nhiều
Giữ ngọc vài khi tâm dạ gọi
Gìn vàng những lúc sóng lòng kêu
Tìm người gửi phận đừng nên vội
Chọn bạn trao duyên chớ có liều
Hạnh phúc là do ta tạo lập
Vì đâu mà cửa nát nhà xiêu?
Thi Nang

BÓNG TRƠ VƠ

Lìa cành mấy lá rụng lơ thơ
Lặng lẽ người đi để kẻ chờ
Đất lạnh đông về hồn chửa tỉnh
Trời nồng hạ đến giấc còn mơ
Sầu mây cuối biển bay lơ lửng
Xót liễu đầu sông đứng thẫn thờ
Chạnh nhớ thương người nơi bến vắng
Nắng chiều th xuống bóng trơ vơ
Thi Nang

CẢNH BƠ VƠ

Thêu lời dệt tứ nối vần thơ
Biết có còn ai để đợi chờ
Thả bóng bay vào trong giấc mộng
Cho hình lắng xuống giữa cơn mơ
Chôn sâu đáy dạ tình đau xót
Nén chặt buồng tim dáng thẫn thờ
Lặng lẽ buông sầu nơi sóng gió
Âm thầm gánh chịu cảnh bơ vơ
Thi Nang

NHỚ AI

Ra vào ngơ ngẩn những chiều mưa
Lắng xuống tâm đau giọt lệ thừa
Thuyền đã rời xa bờ bến cũ
Nước còn đọng lại bóng trăng xưa
Nhìn sông nhớ bạn khi ly biệt
Ngắm cảnh thương người lúc tiễn đưa
Sóng gió ngăn đường đành lỗi hẹn!
Bây giờ em đã hiểu lòng chưa?
Thi Nang

BẾN VẮNG

Xót liễu bên bờ dưới nắng mưa
Ngàn thương vạn nhớ vẫn chưa thừa
Tình xanh gửi gió qua vườn cũ
Mộng tím trao dòng đến bến xưa
Trở lại đường mơ không kẻ đón!
Quay v lối hẹn chẳng người đưa!
Sông buồn cnh vắng chiều hiu hắt
Em ở nơi nào đã thấu chưa?
Thi Nang

VẤT VƠ

Tiếng sáo hòa vào với tiếng thơ
Nhờ trăng chở đến bến sông chờ
Hồn bay quyện gió lên trời mộng
Giấc lắng theo dòng xuống biển mơ
Dẫu biết hình đây là huyễn tưởng
Mà sao bóng đó lại tôn thờ
Một lần gặp gỡ rồi ly biệt
Cách trở đôi bờ sống vất vơ!
Thi Nang

MÃI NHỚ…!

Dáng cũ đâu còn trước mắt tôi
Người xưa nay đã biệt ly rồi!
Đêm ngày ngóng đợi buồn thân lẻ
Năm tháng mong ch quạnh bóng côi
Nhớ mãi ngàn đời viên ngọc bích
Thương hoài vạn kiếp đóa hoa khôi
Một mình thơ thẩn trong chiều vắng
Lặng ngắm hoa sim nở tím đồi
Thi Nang