KHẮC KHOẢI

Tiếng sáo đưa hồn tận cõi mơ
Xa xa thấp thoáng bóng ai khờ?
Vì thương dạ xót người phờ phạc
Bởi nhớ lòng sầu tóc bạc phơ
Nhói nhói tim đau lời ước hẹn
Cay cay mắt ướt buổi trông chờ
Rã rời thân xác chân tay mỏi
Giống chiếc xe tàn máy bị rơ
Thi Nang

NGUYỆT MỜ

Mấy đám mây che bóng nguyệt mờ
Nguyệt mờ thả thảm xuống vần thơ
Vần thơ lắng đọng trong thương nhớ
Thương nhớ chìm vào những giấc mơ.
Mãi ngóng chờ trăng,sóng ngẩn ngơ
Ngẩn ngơ thơ thẩn ở trên bờ
Trên bờ bến cũ còn in bóng…
In bóng…sông xưa chảy lững lờ…!

Thi Nang 

TÌM TRĂNG

Nỗi nhớ thương này biết gởi ai?
Lòng ta trĩu nặng khối u hoài
Sương mờ thả lạnh lên cành liễu
Nắng nhạt nung nồng xuống lá mai
Ý đọng tâm can còn quyến nim
Tình theo số phận đã an bài
Hồn hòa quyện gió tìm trăng sáng
Lắng xuống đường mơ mấy dặm dài…
Thi Nang