CHÚC XUÂN

Chào xuân mãnh hổ mới vừa sang
Rực rỡ ngàn mai nở cánh vàng
Kính chúc đồng bào luôn thịnh vượng
Nguyện cầu Tổ quốc mãi an khang
Vui đường,vui phố,vui thành thị
Đẹp cảnh,đẹp quê,đẹp xóm làng
Tết đến gia đình tràn hạnh phúc
Không còn thấy cảnh sống lang thang
Thi Nang 

HOA TRONG VƯỜN THÉP

Mai vàng lơ thơ trổ
Chúa xuân sắp quay về
Ước ao đời bớt khổ
Mơ chưa chín nồi kê

Mít lặng yên chờ gió
Mình vui với hiền thê
Giữ gìn hạnh phúc đó
Mãi đầu ấp vai kề

Được mọc trong vườn thép
Nên cây tốt khỏi chê
Đang nở nhiều hoa đẹp
Thơm ngát một vùng quê.
Thi Nang 

NGƯỢC DÒNG THỜI GIAN

Lặng nhìn nụ biếc trinh nguyên
Mai vàng chúm chím khơi duyên tình đầu
Dặm ngàn biền biệt bóng câu!
Trên dòng lá thắm về đâu bây giờ?

Nhện buồn chả nhả đường tơ!
Ve sầu thả khúc ngẩn ngơ vào hồn!
Chiều mưa tầm tã cuối thôn
Thương người chốn đấy,bồn chồn dạ đây

Trời thu man mác nước mây
Lá vàng lác đác rời cây bỏ cành
Chia ly lúc tóc còn xanh
Trăng thề xẻ nửa,gương lành bẻ đôi

Âm thầm năm tháng mãi trôi
Đêm đông lạnh lẽo bồi hồi nhớ ai
Đường trần nay đã chia hai
Mà sao tim vẫn chưa phai bóng hình.
Thi Nang

CHIM SE SẺ

Một bầy chim se sẻ
Ca ríu rít hằng ngày
Khúc nhạc lòng son trẻ
Nghe êm đềm vui tai.
Nhanh chân chuyền nhành trúc
Hạ cánh đậu cành tre
Liên thanh bài hành khúc
Thúc giục giữa trưa hè.
Dưới mái ngói âm dương
Chim tụ về xây tổ
Ngay trên chỗ đầu tường
Trong sắc xuân rực rỡ.
Từng đàn chim non nở
Tiếp bước lớp cha anh
Hát trường ca muôn thuở
Tung cánh giữa trời xanh.
Bay lên bầy chim nhỏ
Trên đất nước thanh bình
Cùng ngàn cây vạn cỏ
Rạng rỡ ánh bình minh.
Thi Nang     2003

LỜI THỎ 2

Ngọc thỏ bây chừ độ một om,
Lông đen điểm trắng được hai chòm.
Cô Hằng nhắc nhở không cho ngửa,
Chú Cuội coi chừng chẳng dám khom.
Đến lúc thay lông người chớ ngó,
Trong khi mặc lá bạn đừng dòm.
Trên sàn bóng nhỏ vừa lo ló,
Cõi tục nhìn lên thấy đỏ lòm.
Thi Nang

LỜI THỎ 1

Thân hình th độ ỏm òm om,
Lông trắng điểm đen chóm chỏm chòm.
Cung Quế,Hằng nằm ngưa ngứa ngửa,
Gốc Đa,Cuội đứng khọm khòm khom.
Trần gian liếc mắt ngo ngò ngó,
Cõi tục vê râu dóm dỏm dòm.
Muời sáu,em còn nho nhó nhỏ,
Anh ơi!Đừng đỏ lõm lom lòm.
Thi Nang

VỢ HIỀN

Vợ tôi nhỏ nhắn xinh xinh
Tóc mây óng ả,dáng hình thướt tha
Mày ngài,mắt phượng,da ngà
Chân son nhẹ bước,nõn nà tay thon
Thương chồng một dạ sắt son
Hết lòng nuôi dạy cho con nên người
Bình minh rộn rã tiếng cười
Đường quê đã thấy dáng người vợ yêu,
Chợ gần,đi sáng,đi chiều
Trở về trong giỏ đựng nhiều thức ăn
Qua bao vất vả khó khăn
Thương cô giáo nhỏ lăng xăng suốt ngày
Nhiều khi trăn trở đêm dài
Việc nhà việc nước hai vai gánh gồng
Mặc cho sương,nắng,mưa,dông
Vợ hiền như đóa hoa hồng tỏa hương.
Thi Nang

KHÓC BẠN

Minh ơi!Bạn đã thác rồi!
Từ đây vĩnh biệt,hỡi ơi bạn hiền!
Nhớ từ buổi đầu tiên gặp gỡ,
Bạn,tôi cùng bỡ ngỡ nhìn nhau:
Nhưng rồi quí mến thương yêu,
Duyên trời xui gặp trước sau một lòng.
Có lúc nơi ruộng đồng mát mẻ,
Chúng ta cùng vui vẻ chuyện trò:
Nào thời Chiến Quốc,Xuân Thu,
Nào là Y,Phó,Khổng Phu,Trạng Trình.
Cũng có lúc bình minh cùng ngắm
Một đôi khi đi tắm Cầu Sa
Nước trong leo lẽo mát da,
Bơi ngang,bơi dọc,tha hồ mà bơi.
Cũng có lúc cùng chơi rạp hát
Tiếng đàn ca tha thiết tình đời,
Âm vang trầm bổng tuyệt vời
Ngân nga,lảnh lót lưng trời,dòng sông.
May mắn thay!Trường công cùng học,
Buổi đi về:đường dốc,mìn,mô
Thật là hiểm trở,cam go,
Thế mà tôi,bạn vẫn cho là nhàn.
Biến cố Tết Mậu Thân ly loạn
Chúng ta cùng hoạn nạn xa nhau.
Thế rồi sau đó không lâu
Hay tin bạn thác thật đau đớn lòng!
Quả pháo hỡi!Sao không thương tiếc!
Cướp bạn hiền biền biệt nghìn thu!
Để ta thương xót,u sầu,
Bạn hiền ta biết tìm đâu bây giờ?
Bạn qui tiên không lời từ giã
Để tôi phải buồn bã,ngẩn ngơ
Một mình lấy bút viết thơ,
Ra vào từng bước thẫn thờ buồn teo.
Bạn qui tiên mang theo oan ức!
Để tôi phải bứt rứt,xót đau!
Hoa niên chưa được là bao,
Công danh sớm tách,khác nào thầy Nhan.
Kỳ thác,Nha đập đàn không gảy,
Trí qui tiên,Phồn phải treo giường.
Từ đây ly biệt đôi phương
Tiên phàm cách trở biết đường nào thăm!
Hỡi bạn ơi!Trăm năm dâu bể,
Chốn trần ai trăm kế nghìn mưu,
Loạn ly lửa khói mịt mù,
Khiến cho bạn phải ngao du non Bồng.
Để mắt tôi tuôn dòng lệ tủi,
Khóc bạn hiền vận rủi qui tiên!
Trần gian,tiên cảnh hai miền,
Nghìn năm vĩnh biệt bạn hiền hỡi ơi!
Thi Nang
(1970)