LŨ LỤT(tháng 8/2007)

Người ơi!Cơn bão đã đi qua 
Gió xoáy gãy cây,đổ nát nhà 
Mưa to lở núi,lăn tròn đá 
Lũ lụt tràn về mấy tỉnh ta. 
  
Nước dâng ba mét ở Hương Khê 
Gió thổi mưa sa,lạnh tái tê 
Trên mái nhà kia,người ngồi đó! 
Người trôi theo nước chẳng quay về! 
  
Đói cơm,khát nước,biết tìm đâu? 
Lũ quét đường hư gãy đứt cầu, 
Lúa chìm,vườn ngập,đê tràn nước, 
Mất bao cây trái lẫn hoa màu! 
  
Hàng nghìn tỉ bạc nước mang theo 
Để lại nơi đây cảnh đói nghèo 
Chính phủ đến thăm và cứu trợ, 
Giúp đồng bào vượt bước gieo neo. 
  
Bộ đội dùng thuyền để cứu dân 
Một lòng vì nước đã quên thân 
Lũ cuốn thuyền chìm,ôi thương tiéc! 
Người còn kẻ mất,hỡi ân nhân! 
  
Tây Nguyên,Hà Tĩnh,Quãng Bình ơi! 
Biển lấp nương dâu,hỡi đất trời! 
Nhìn thấy tang thương ai chẳng xót? 
Biết mấy lương dân vĩnh biệt đời? 
  
Thương người nên mở tấm lòng nhân 
Hiện vật,hiện kim,hãy góp phần 
Giúp đỡ đồng bào qua nạn lụt, 
Mình “thương người như thể thương thân”. 
  
Lũ lụt làm chi hỡi ông trời? 
Phải chăng ông phạt cả loài người? 
Cưa chặt cây rừng không còn nữa! 
Tầng ozon thủng,nước bốc hơi ! 
           Thi Nang 

TRƯA HÈ

Thời tiết oi bức quá! 
Vườn cây xanh vàng lá 
Ve sầu hát ngân nga 
Lan xa hòa nắng hạ. 
  
Văng vẳng tiếng gà trưa 
Điệu nhạc tự ngàn xưa 
Hòa ca buồn tha thiết 
Ru xoài,mít,bưởi,dừa. 
  
Cây đứng lặng ngủ say 
Người ngồi lòng tê tái 
Ngẫng nhìn trời mây bay 
Người đi chưa trở lại…. 
  
Lay cành ngọn gió đưa 
Lá vàng rơi lưa thưa 
Mây đen ùn ùn đến 
Ào ào nặng hạt mưa. 
       Thi Nang 

NHÀ TRỌ CŨ

Vào một buổi chiều thu 
Đi ngang nhà trọ cũ 
Thấy cảnh đã hoang vu 
Dừng chân nhìn liễu rũ 
  
Lặng người để trầm tư 
Cách đây ba năm dư 
Một mái nhà tranh nhỏ 
Thư sinh xa đến trọ 
  
Lá vàng rơi lác đác, 
Huơng hoa bay thơm ngát, 
Phong cảnh thật nên thơ, 
Nhưng ai chẳng có ngờ: 
  
Hôm nay cảnh vắng teo 
Lá vàng còn rơi đó, 
Lay cành vẫn còn gió, 
Mà tiếng học bài đâu? 
  
Dăm ba tà áo trắng, 
Bây giờ đi đâu vắng? 
Để lại mái tranh nghèo, 
Cùng ta đứng buồn teo. 
  
Mái tranh đà mục cũ, 
Tường vách rách tả tơi, 
Thềm sân đầy rêu phủ. 
Thấy cảnh ta nghẹn lời. 
  
Quanh nhà cỏ mọc cao, 
Lẫn trong đám trúc,điều. 
Nắng chiều soi cảnh vắng, 
Trông cảnh chạnh lòng đau. 
  
Một người một cảnh thâu 
Riêng mang một nỗi sầu! 
Thư sinh ba năm trước 
Bây giờ đang ở đâu? 
      Thi Nang

1970 

BỐN MÙA THƯƠNG NHỚ (Nhớ thương thầy cũ)

Dù năm tháng trôi qua 
Nhưng lòng con vẫn nhớ 
Người thầy cũ thiết tha 
Khi xuân về mai nở 
  
Từ độ thầy cách xa 
Nắng hè oi bức quá 
Tiếng ve sầu ngân nga 
Nơi quê người xứ lạ… 
  
Thầy ơi!Thu lại về 
Ngày khai trường còn đó 
Trường cũ nở ngàn hoa 
Còn đây đàn em nhỏ… 
  
Khi đông về lạnh giá 
Từng cơn Bấc thổi qua 
Thầy con không còn nữa! 
Thương thầy đã đi xa… 
  
Con lặng nhìn mây bay 
Từng đàn chim về tổ 
Da diết nhớ thương thầy 
Đã thành người thiên cổ! 
  
Thầy là tấm gương sáng 
Để cho các con soi 
Muôn năm còn tỏ rạng 
Trong tâm người.Thầy ơi! 
        Thi Nang 

GẶP NHAU TRONG VƯỜN THƠ

Ấn bàn phím vào thơ 
Lần tìm những ước mơ 
Trên đường In-tơ-net 
Anh gặp em đang chờ. 

Những câu thơ đậm đà, 
Dịu ngọt và thướt tha, 
Ngân xa mà tha thiết, 
Như tiếng nhạc lời ca. 

Vườn tím nở ngàn hoa 
Khoe sắc màu rực rỡ, 
Thơm ngát hương bay xa, 
Thắm tình người muôn thuở. 

Vui sao mình tái ngộ, 
Cùng dạo bước bên nhau, 
Đi giữa rừng hoa nở, 
Lấp lánh dưới trăng sao. 

Em ơi!Mình tạm biệt, 
Gởi lời chào thắm thiết. 
Hẹn gặp lại thơ sau, 
Trong vườn tím sắc màu. 
       Thi Nang 

ĐỊA ĐẠO CỦ CHI

Về thăm địa đạo Củ Chi 
Nhớ người bộ đội ra đi diệt thù 
Kể từ kháng chiến mùa thu 
Bây giờ nhìn lại chiến khu của mình 
Đây nhà bác Nguyễn Văn Linh, 
Kia hầm thảo luận tình hình chiến tranh. 
Lối mòn nho nhỏ quanh quanh 
Rừng xưa mát mẻ xanh xanh một vùng. 
Theo người hướng dẫn ung dung 
Xuống hầm,sắn luộc,mời dùng đầy mâm. 
Nhà ăn có bếp Hoàng Cầm 
Thấy khoai nhớ lại tháng năm khốn cùng. 
Trong lòng đất thép anh hùng, 
Cha anh ta đã vẫy vùng hiên ngang, 
Tạo nên nhiều trận chống càn, 
Làm cho quân giặc hoang mang tinh thần. 
Tưởng quân ta biết phân thân, 
Sợ tài xuất quỉ nhập thần điều binh, 
Tưởng quân ta biết tàng hình; 
Đâu ngờ địa đạo thu binh vào lòng. 
Biết bao tấn sắt,nhôm,đồng! 
Pháo cày,đạn xới,đất không,rừng tàn! 
Đường hầm chặt dạ,bền gan, 
Khác chi rồng thép vững vàng ngàn thu. 
Trong hầm nhớ tiếng bom thù, 
Long trời chuyển đất khói mù bụi tung, 
Giặc không khử được chí hùng, 
Ta còn lưu dấu son chung lẫy lừng. 
Lên hầm quang cảnh tưng bừng, 
Dừng chân bên quán giữa rừng xinh xinh. 
Gió đưa cành lá rung rinh, 
Từng đoàn tha thướt bóng hình giai nhân, 
Dập dìu du khách xa gần, 
Nhân viên vui vẻ ân cần thuyết minh. 
Nghe qua lịch sử quê mình, 
Ai sao quên được chiến binh thuở nào. 
Sức người,ky trệt,cuốc ngao, 
Làm nên di tích ngàn sau vẫn còn, 
Như là lòng mẹ sắt son, 
Bao năm bảo bọc đàn con nước nhà. 
                Thi Nang

ĐỀN BẾN DƯỢC

Bên sông Sài Gòn hiền hòa 
Từ xa đã thấy một toà tháp cao. 
     Gió đưa cành lá vẫy chào 
Mười phương du khách tìm vào nơi đây 
   Xanh xanh tươi mát ngàn cây 
Thướt tha rặng liễu gầy gầy dáng mai. 
   Từng đoàn già trẻ gái trai 
Tưng bừng nô nức vui ngày hội xuân   
   Xênh xang đủ kiểu áo quần 
Khom khom lưng mẹ gian truân đã nhiều 
   Hây hây đôi má mĩ  miều 
Phong lưu tài tử yêu kiều giai nhân 
   Cùng nhau đến cổng tam quan 
Ung dung qua cửa dừng chân đứng nhìn 
   Nét son bia đá xinh xinh 
“Đời đời ghi nhớ”chiến binh của mình 
   Vì dân vì nước hy sinh 
Công ơn vòi vọi, nghĩa tình thiết tha. 
   Đền rồng đồ sộ nguy nga 
Uy nghi tượng Bác giữa nhà kính thương 
   Chử vàng trên  đá hoa cương 
Khắc tên liệt sĩ  vào tường muôn năm 
    Thân nhân ngày Tết viếng thăm 
Khói hương nghi ngút tình thâm lệ tràn. 
    Tầng hầm xây dựng vững vàng 
Bồn hoa thảm cỏ ngày càng đẹp thêm 
    Có đèn chiếu sáng đêm đêm 
Dòng sông nước chảy êm đềm uốn quanh 
    Mây bay lơ lửng trời xanh 
Một bầu không khí trong lành mênh mang 
    Leo lên tháp, ngắm xóm làng 
Thôn trang ngoạn mục ,an khang thái bình 
    Mến yêu đất nước quê mình 
Muôn đời bất diệt anh linh Tiên Rồng 
   Hàng dừa soi bóng lòng sông 
Ngồi trông thuyền nhỏ xuôi dòng khoan thai 
   Nhớ người nằm xuống đất này 
Cho non nước Việt ngày nay vững bền. 
   Ngàn sau Bến Dược lưu tên 
Ngôi đền tưởng niệm…, ngôi đền hùng anh . 
Thi Nang 

ĐỀN GIA ĐỊNH

Ngôi đền nho nhỏ mới xây xong 
Đến viếng ai sao khỏi động lòng. 
Cột vững nền cao trên đất thép, 
Mái cong thiếc đỏ giữa thành đồng. 
Đời đời tưởng nhớ bao ân đức, 
Kiếp kiếp lưu truyền những chiến công. 
Tượng Bác Hồ bên hình quí Chú…. 
Trường tồn vạn đại với non sông. 
                 Thi Nang